Hãy yêu thương
Mọi vấn đề xung đột giữa người và người đều bắt đầu từ cái tôi. Bởi vậy, ở phương Tây, có một ngôi trường mà ở đó các nhà phân tâm học đề xuất rằng, chừng nào đứa trẻ còn được nuôi dưỡng bởi cha mẹ thì chừng đó thế giới này sẽ không có được sự bình yên. Đề xuất của các nhà phân tâm học chứa một phần sự thật. Đó là, nếu trẻ em không được sống trong tình yêu thương, sự chở che từ cha mẹ thì chúng cũng sẽ không hình thành nên cái tôi. Tuy nhiên, ý tưởng đó chứa phần nhiều nguy hiểm. Một đứa trẻ được nuôi dưỡng trong sự thờ ơ và thiếu tình yêu thương, chúng có thể sẽ không gặp vấn đề về cái tôi nhưng sẽ gặp nhiều vấn đề khác, có khi còn nguy hiểm hơn nhiều. Chúng sẽ là một mớ hổ lốn, một kẻ lóng ngóng, vụng về, không biết mình là ai. Thậm chí chúng sẽ luôn sợ hãi vì cảm giác không một ai yêu thương chúng.
Một đứa trẻ, cũng như tất cả chúng ta, cần tình yêu để không cảm thấy sợ hãi, để cảm thấy rằng mình được chấp nhận, mình có phần đặc biệt, và mình có sức mạnh nội sinh. Nếu trẻ em được nuôi dưỡng trong một môi trường thiếu vắng tình yêu chúng sẽ có thể không có nhiều vấn đề về cãi vã nhưng chúng sẽ không có sức mạnh để đứng lên sau những vấp ngã của cuộc đời. Chúng có thể trở nên lập dị và lệch tâm. Đó cũng không phải là tình huống hay ho. Vậy nên chúng ta cũng không cần phải quá nghiêm khắc và thiết quân luật khi con chúng ta còn là một đứa trẻ.
Một đứa trẻ, cũng như tất cả chúng ta, cần tình yêu để không cảm thấy sợ hãi, để cảm thấy rằng mình được chấp nhận, mình có phần đặc biệt, và mình có sức mạnh nội sinh.
Đừng can thiệp
Nếu món quà lớn nhất mà các bậc cha mẹ có thể dành cho con cái là tình yêu thương thì điều tốt đẹp mà cha mẹ dành cho con thực chất đó là việc đừng can thiệp. Mọi cách thức nhằm đỡ đầu đứa trẻ đều sai. Chính ý nghĩ đó đã là không đúng. Đứa trẻ cần tình yêu chứ không cần sự giúp đỡ. Trên thực tế, cha mẹ can thiệp quá nhiều và quá sâu vào cuộc sống của con cái. Và bởi danh nghĩa là sự giúp đỡ người khác nên không ai từ chối. Dĩ nhiên, đứa trẻ cũng còn quá nhỏ để từ chối.
Và đây là một trong những việc khó khăn nhất của những bậc làm cha làm mẹ. Đó là đừng can thiệp. Tất cả những gì bạn cần làm và nên làm là hãy yêu thương và đừng can thiệp. Hãy ấm áp và và hãy chấp nhận. Đứa trẻ có một năng lực tiềm ẩn, và không có cách nào biết được nó sẽ trở thành người thế nào. Do đó, bạn không thể đề xuất: “Anh nên giúp đứa trẻ theo cách này”. Mỗi đứa trẻ là duy nhất, do đó không có cách chung nào cho tất cả.
Cách đúng đắn nhất là không giúp gì cả. Nếu bạn thực sự can đảm, đừng giúp gì cả. Chỉ cần yêu thương và nuôi dưỡng những đứa trẻ. Hãy để những đứa trẻ làm điều chúng muốn, đến nơi nó thích, ăn món chúng thấy hấp dẫn, chơi trò chơi chúng yêu. Cách bày tỏ tình yêu đối với đứa trẻ là để chúng hoàn toàn vô tư, không bị gò bó trong bảy năm đầu đời, để nó được hoàn toàn tự do, không theo bất kỳ tín ngưỡng nào. Đó mới là tình yêu đúng nghĩa mà cha mẹ cần trao đi cho con cái của mình.
Nếu bạn thực sự can đảm, đừng giúp gì cả. Chỉ cần yêu thương và nuôi dưỡng những đứa trẻ.
Leave a Reply